Bỗng dưng, một thanh âm vang đi trong bầu không trung sáng rực và cuốn vào trong căn phòng. Một đội nam đồng ca thiếu niên đang hát thánh ca Giáng Sinh. Càng lúc càng rực lên một màu hồng trong suốt, giọng thật êm, đầy hy vọng và niềm vui, như giọng của những đứa trẻ bao giờ cũng có. Càng lúc càng phong phú nổ bùng giai điệu du dương như một sự sung sướng đang căng thẳng vụt rơi trên nhau trong niềm hoan hỉ thật hài hoà:
"Cùng hát mừng, các anh em, cùng hát mừng,
Hát mừng niềm vui tràn trề,
Hát mừng những tin vui,
Hát mừng niềm vui!,
Và nguyện cầu một Giáng Sinh bình an hạnh phúc,
Cho tất cả nhân loại.
Cùng hát mừng, các anh em, cùng hát mừng,
Cho ngày Giáng sinh trở lại."
Một tiết khác tiếp theo vẫn với điệp khúc đầy niềm vui:
"Và nguyện cầu một Giáng Sinh bình an hạnh phúc,
Cho tất cả nhân loại.
Cùng hát mừng, các anh em, cùng hát mừng,
Cho ngày Giáng sinh trở lại."
Bà Cầm có cảm tưởng rằng âm nhạc đang lững lờ trôi trong giấc ngủ nhẹ nhàng của bà. Bà và bé vừa chào đời đã cùng dạt trôi vào thiên đàng và các thiên thần đã đón mừng họ.
Bà mở mắt và kéo em bé lại gần bà hơn. Trông nó giống như một bông hồng thấm trong sữa, bà ngẫm nghĩ, màu hồng này và bông hoa trắng của con gái, hay giống như màu hồng của bé gái ngây thơ, với hào quang của mái tóc vàng nhạt, mịm màng còn hơn những sợi tơ tầm nữa.
"Cùng hát mừng, các anh em, cùng hát mừng,
Hát mừng niềm vui tràn trề,
Hát mừng những tin vui,
Hát mừng niềm vui!"
No comments:
Post a Comment