Đôi gò má và đôi môi cô bé đỏ ửng như trái cây nhựa ruồi (houx), màu tóc bé là cả một thế giới màu lửa bừng của ngọn nến Giáng sinh; đôi mắt bé ngời sáng như sao, tiếng cười của bé là tiếng chuông reo của chuông Giáng Sinh và hai bàn tay nhỏ tý của bé luôn rộng mở như để tặng biếu.
Đúng đấy là một sinh vật nhỏ xem phim bé nhưng lại thật rộng lượng như chưa bao giờ người ta được trông thấy! Một muỗng súp bánh mì trôn sữa đều được bé chia xẻ với mẹ hay cô y tá lúc hai người này nếm thử trước khi cho bé ăn. Một chút bánh ngọt hay một mẩu kẹo mứt trong những ngón tay nhỏ xíu của bé cũng đã được bẻ ra làm hai, làm ba để chia cho ông Cầm, Bôn hoặc Huy và lúc mà cha, chú hay anh của bé giả bộ nhấm nháp mẩu bánh được chia với một vẻ thoả mãn thì bé vỗ vỗ hai bàn tay hay bi bô bằng một giọng đầy vẻ hài lòng vui thích.
- Sao em bé lại làm được thế nhỉ?. Ông Cầm lên tiếng rồi nói tiếp - Không một ai trong bọn đàn ông chúng ta làm như vậy được.
- Em cũng không biết nữa!. Bà Cầm đáp lại rồi như muốn lôi cuốn tâm trạng của người chồng yêu qúy của bà, bà nói tiếp:
- "Chỉ có một điểm đặc biệt: bé là một em bé của Giáng Sinh, và bé là một phần nhỏ tý của ngày sinh nhật thiêng liêng mà thế giới này chưa từng được biết!".
No comments:
Post a Comment