Hai con mắt mở lớn của gã đàn ông giờ đã kéo màng. Bàn tay đi găng với khẩu súng lục nặng ký nằm mềm oặt trên nến đất. tôi gỡ khẩu súng ra khỏi những ngón tay và đẩy nó đi tiếp một đoạn. Ở đầu nòng súng có gắn bộ phận giảm thanh.
- Gọi bác sĩ! – Tôi kêu lên. - Gọi xe cứu thương! Nhanh lên!
Mọi sự cứu giúp bây giờ đều đã quá muộn. Vệt máu ở cổ đã ngưng chảy khi nhịp tim chậm xuống. Tôi vẫn ép một bàn tay lên vết thương, dù biết là không thể giữ cho mạng sống ở lại trong thân người gầy guộc này.
Mkie Kellin khuỵu một bên gối xuống cạnh tôi. Anh vẫn còn cầm khẩu súng lục trong bàn tay cứng ngắt.
- Nó bắn tôi, - anh khàn khàn nói.
Tôi liếc nhìn anh. Mặt anh chảy máu. phim Một viên đạn đã cày lên một đường xước dài dưới tai trái. Kellin thậm chí chưa nhận ra vết thương đó.
- Anh có quen gã không? – Tôi hỏi anh.
Kellin đờ đẫn lắc đầu.
- Nó không phải là Rank, đúng không?
- Không dĩ nhiên là không. – Kellin nhìn tôi bằng vẻ thảm thương tột cùng trong hai con mắt, một vẻ thảm thương khiến tôi đâm lo. – Rank! Trời ơi, bây giờ ông ta ở đâu?
Cái đó, tôi thầm cân nhắc, cũng là thứ mình đa
No comments:
Post a Comment