Cũng dễ hiểu việc chúng tôi chọn khách sạn Atlantis, vì tên của khách sạn nay đã bị Rank buột miệng thốt lên. Khách sạn nằm ở phía tây của Đại Lộ số 10, cách nhà ga xe buýt và những cầu cảng mới bên dòng sông Hudson chỉ một vài quãng phố.
Quán rượu của khách sạn Atlantis có tên là King’s Pub và nằm dưới tầng hầm. Quán có ba cửa ra, một dẫn vào đại sảnh khách sạn, một dẫn ra Đại Lộ số 11 và cửa thứ ba dẫn ra Phố Số 44.
Chỉ sau một thời gian ngắn, quán rượu này đã trở thành điểm phim gặp gỡ cho những nữ diễn viên điện ảnh trẻ trung, những người sống trong những nhà trọ rẻ tiền bên Đại Lộ số 9 và ngày ngày chờ được nhận vai của một vở kịch hoặc một trong các đài truyền hình. Người ta nhanh chóng truyền tai nhau rằng đến đây bạn có thể mời được các cô gái, nếu bạn có một ngoại hình dễ thương và tỏ ra rộng rãi.
Tôi lén ném một cái nhìn xuống đồng hồ 9 giờ 3 phút. Hộp nhạc câm bặt. Rồi chỉ một phút sau đó từ loa lại vang lên những bài hát của một bản nhạc kịch đang thành công. Một cô gái thanh mảnh tóc đen chạm nhẹ vào cánh tay Kellin. Anh nhìn vào mặt cô, và tôi chợt nhận ra cái thoáng lửa lóe lên trong mắt anh. Nhưng rồi anh mỉm cười lắc đầu, và cô gái nhún đôi vai trần mảnh dẻ, mắt vẫn nhìn anh không ngưng. Cô mặc một chiếc áo len màu đen rất mỏng, bám như một làn da thứ hai sát quanh bờ ngực nhỏ nhắn và vòng eo thon. Cô muốn nói chuyện với Kellin. Anh xoay người đi và gắng không quan tâm đến cô nữa.
Vẫn chưa có gì xảy ra. Trong tầm nhìn của tôi là cửa dẫn ra khách sạn và mấy bậc cuối của đoạn cầu thang cong tròn, uốn dẫn lên Phố Số 44. Kellin quan sát khoảng cầu thang khác, nằm phía sau lưng tôi. Kellin đã chỉ cho tôi xem ảnh của Rank, và tôi đã khắc vào não mình những đường nét chảy xệ của một gương mặt đàn ông rất khó đoán tuổi.
No comments:
Post a Comment